admin
Hổ nào là "chúa tể rừng xanh" chứ chẳng phải tôi!
Tôi sinh ra là hổ với vằn đen, vuốt sắc, nanh nhọn nhưng tôi chưa bao giờ dám nghĩ mình là chúa rể rừng xanh hay một loài vật thống trị tự nhiên như tổ tiên tôi đã từng. Đơn giản, tôi chỉ là con hổ trong cũi sắt thôi!
Là hổ thì sao? Tôi chẳng bao giờ biết móng vuốt và hàm nanh sắc nhọn của mình có tác dụng gì ngoài việc cào, cắn mấy cành cây dại. Tôi cũng chẳng biết tiếng gầm vang vọng núi sông là gì giữa cái trang trại ngàn mét vuông này. Với tôi, rừng mơ hồ như một nơi chốn quen thuộc nhưng chẳng thuộc về tôi nữa.
Thay vào đó, tôi biết tôi có nhiều "công dụng" khác. Xương tôi có thể nấu làm cao, da tôi dùng để trang trí, nanh vuốt dùng làm đồ trang sức. Người ta nói tôi có "giá" lắm đấy! Không biết đến bao giờ mới đến lượt tôi, rồi bộ xương, bộ da, nanh, vuốt của tôi sẽ trôi nổi ở đâu đó, phải không?
Hôm nay là một ngày nóng nực, tôi co mình trong góc chuồng, gặm nhấm sự oi nóng, bí bách hầm hập xung quanh. Từng cơn gió nhẹ lùa vào chuồng qua tấm lưới mắt cáo chả đủ giảm đi sự khó chịu. Tôi lim dim chìm vào giấc ngủ, ở đó tôi thấy một khu rừng xanh tươi, tôi đang đắm mình dưới làn nước mát, tận hưởng không khí trong lành của thiên nhiên.
Thật là đẹp, nhưng giấc mơ chỉ là giấc mơ mà thôi!
Tags:
Câu chuyện tối thứ 71800 1522