admin
Tôi nhắm mắt lại. Hương cỏ cây trong nắng sớm thơm mát nhè nhẹ chạm vào đầu mũi, tôi khẽ cảm nhận đất mẹ dịu dàng dang đôi tay bao bọc. Tôi sẽ cùng bạn mình đi thám hiểm khu rừng, kiếm mật ong và bơi lội. Chúng tôi sẽ trao nhau những cái ôm thật chặt.
Có vẻ cậu ấy đã tới rồi, cậu ấy đang lay tôi dậy. Tôi cựa mình mở mắt…
Cỏ cây xanh mướt của tôi đâu? Dòng nước êm đềm mát lành đâu rồi? Bạn của tôi, bạn của tôi đâu rồi?!
Hóa ra, tất cả chỉ là mơ…
Xung quanh tôi, bốn bề là sắt. Mùi sắt gỉ cùng mùi cơ thể tấn công tôi, ám ảnh tâm trí tôi.
Những kẻ đáng sợ với những mũi kim dài! Họ lại tới nữa rồi! Tôi không di chuyển được. Họ lôi lôi kéo kéo, rồi dùng cái kim dài ấy cắm thẳng vào bụng tôi.
Tôi có thể cảm nhận được từng chút, từng chút mật của mình bị hút mất.
Họ lấy sinh mạng của tôi để chữa những “căn bệnh” của họ… Không phải họ nói vạn vật đều có quyền được sống hay sao?
Chuỗi ngày này, bao giờ mới chấm dứt…?
Tags:
1800 1522